Chương 7: Hai người thật đẹp đôi a!

Hắn dẫn y đến trung tâm thương mại to nhất Việt Nam mua đồ. Hai người dạo bước đến một cửa hàng thời trang, vừa bước vào thì có một nhân viên niềm nở ra đón

-Thần thiếu, hân hạnh khi ngài đến đây! Vị tiểu thư này là người yêu ngài sao? Hai người thật đẹp đôi a!

-Tôi không....

Y chưa kịp nói hết thì bị hắn chặn họng

-Đưa cô ấy đi chọn mấy bộ đồ!

-Vâng, thưa Thần thiếu! Tiểu thư, mời bên này.

-À.. Ừ!

Y lúng túng đi theo cô nhân viên

-Tiểu thư, cô thích bộ này chứ?

Cô nhân viên lấy ra một chiếc váy hàng hiệu có chút hở hang, y nhăn mặt nói

-Chọn cho tôi mấy bộ kiểu như bộ tôi đang mặc là được!

-Vậy tiểu thư đợi tôi một chút.

Y vào thử một chiếc váy dài đến mắt cá chân màu hồng nhạt kết hợp với áo sơ mi trắng, cô nhân viên thấy y liền trầm trồ khen ngợi, đưa y đến chỗ hắn

-Thần thiếu thấy sao? Có phải rất đẹp không ạ?

-Chọn bộ này! Hắn nói

-Vâng thưa Thần thiếu!

Hắn kéo y ra khỏi cửa hàng, đưa y đến một nhà hàng kiểu Nhật gần đấy. Hắn và y vừa bước vào liền có một tràng tiếng bàn tán

-Trời ơi! Là Thần thiếu kìa, đẹp trai chết mất.

-Em cứ ăn thoải mái.

-Anh không ăn?

-Em ăn đi, không cần lo cho tôi!

-Thật muốn trở thành người phụ nữ của anh ấy a!

-Mơ đi!

-Cô gái bên cạnh Thần thiếu là ai vậy? Cô ấy thật xinh! Ghen tị với cô ấy quá!

-Chắc em là con gái nhà lành?

-Ý anh là sao đây?

-Người gì dữ như chằng, động tí đòi chém đòi giết!

-Liên quan gì đến tôi mà không vui! Tôi chỉ thấy tội cho mấy người đó. Trong mắt họ anh là nam thần lạnh lùng, nhưng họ đâu biết anh là tên biến thái thích trêu ghẹo con gái nhà lành.

-Em nói ai là biến thái?

-Anh đó!

-Anh! Đồ điên!

Một lúc sau thì đồ ăn mang đến, y nhìn thấy liền ăn ngấu nghiến

-Đồ ăn ở đây ngon dã man!

Hai người bước vào một gian phòng thì tiếng ồn ào cũng tắt, hai người gọi món xong y liền nhìn hắn, nói

-Coi bộ anh cũng có người thích a!

-Em không vui?

Cô nhân viên đi một lúc thì lôi ra một loạt các bộ đồ hàng hiệu theo phong cách y đang mặc rồi nói

-Tiểu thư, mời cô thử!

-Ừ!

Cứ vậy đã 2 tiếng đồng hồ, y thay hết bộ này đến bộ khác, từ cá tính đến thục nữ, hắn đều mua hết cho y. Hắn mua gần hết cái cửa hàng này rồi.

-Bạch Trí Thần, tôi thấy thế đủ rồi! Tôi thay quần áo mệt muốn chết rồi. Y ngồi xuống ghế, điệu bộ mệt mỏi nói

-Vậy chúng ta đi ăn! Cho người đưa những bộ đồ này về Bạch gia. Hắn nói

-Ai lo cho anh? Chẳng qua là sợ anh chết đói rồi thì ai nuôi tôi?

This is an ad

Phát hiện chặn quảng cáo!

Chúng tôi phát hiện bạn đang sử dụng chương trình chặn quảng cáo. Doanh thu chủ yếu của chúng tôi đến từ nguồn quảng cáo này, vui lòng tắt chương trình chặn quảng cáo để tiếp tục sử dụng trang web.

Cám ơn bạn đã hỗ trợ chúng tôi duy trì và phát triển trang web này.

Tôi Đã Tắt Chặn Quảng Cáo